vợ cũ quay lại tổng tài biết sai

Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai Chương 2 Chương trước Chương tiếp "Đây là nhà thiết kế thời trang mới đến của công ty chúng tôi, tổng giám đốc Tô vừa nhìn đã thích tác phẩm của cô ấy nên đã phái cô ấy đến đây." Phó tổng Hồ vừa thấy Vương tổng có hứng thú với An Điềm thì liền vội vàng đứng cạnh đẩy nhẹ, tỏ ý muốn An Điềm nói chuyện với Vương tổng. Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai Vô Danh. Trạng thái: Full Tác giả: Vô Danh Thể loại: Ngôn Tình, Ngược, Sủng, Thể loại: HĐ,Ngôn Tình,Ngược Trước Sủng Sau,HE Trong cuộc sống này có rất nhiều việc xảy ra rồi dù có hồi hận liệu có làm lại được. Yểu Bội xem thiếu búi thần sắc, biết nàng lại thương tình, liền dời đi đề tài, gọi đế quân, còn làm bộ liền phải ôm thượng đế quân cánh tay, một trận nồng đậm mùi hoa xông vào mũi, "Đế quân không ở này nếu hư cốc 500 năm, có từng từng có hồng loan tinh động?" Vợ Cũ Bị Câm Của Tổng Tài Bạc Tình - Chương 63 "Có thể cho tôi biết, vì sao cô lại không thể nói chuyện được không?" Anh thật sự rất kỳ quái, mọi người đều nói 'chín câm mười điếc' (tức là đa số người bị câm đều là do bị điếc), nhưng cô lại vẫn Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai. Anh Rể Không Chịu Buông Tay. Một Mình Tôi Chấp Hết. Kiếm Đạo Độc Tôn. Đạo Tình. Quan Thần. Vương Phi 13 Tuổi [Xuyên Nhanh] Phương Án Hoa Thức Nghịch Tập Nam Thần. Tổng Tài Cực Sủng Vợ Yêu Trẻ Con. Dừng đọc. Truyện Vừa Đọc >> Bấm Vợ Cũ Quay Lại: Tổng Tài Biết Sai. Đề Cử. Đọc Truyện (0) 5.4 /10 trên tổng số 5 lượt đánh giá. Thông Tin. Giới Thiệu. D.S Chương. Tác Giả: Khuyết Danh. presascondio1979. HĐ,Ngôn Tình,Ngược Trước Sủng Sau,HE Trong cuộc sống này có rất nhiều việc xảy ra rồi dù có hồi hận liệu có làm lại được. Cũng như vào bốn năm trước cô bị chính người chồng cô yêu thương lợi dụng mình còn tàn nhẫn bỏ rơi cô. Sau đó cô lựa chọn con đường đi khỏi cuộc sống hôn nhâm âm u đó để rồi bốn năm sau, cô lại dắt đứa con đáng yêu quay về, trừng phạt người chồng khốn kiếp, đấu với ả tình nhân, rồi vô tình phát hiện ra một bí mật động trời. Cuối cùng, người chồng tổng tài kiêu ngạo trước nay chưa bao giờ cúi đầu giờ hối hận nói rằng Anh sai rồi, em quay về đi được không? Cô trả lời Anh nói cái gì? Nói to lên, tôi nghe không rõ! Đọc truyện Vợ Cũ Quay Lại Tổng Tài Biết Sai full cập nhật chương nhanh nhất trên Nếu bạn đang cảm thấy nhàm chán với cuộc sống, bạn tìm kiếm cảm giác gì đó kích thích trái tim bạn, thì đừng bỏ lỡ thể loại truyện ngược, những “tra nam” trong truyện chắc chắn sẽ không làm các bạn thất vọng. Bạn sẽ trải qua các cảm xúc chỉ có trầm không có thăng, tức giận, điên người, và có chút đau đớn thay cho nữ chính, nhưng sau đó truyện sẽ lại sủng ngọt, lãng mạn khiến tim bạn tan chảy, có thể ngọt đến sâu răng cũng nên. Nếu nhắc đến truyện ngược trước sủng sau thì mình có một bộ truyện có thể giới thiệu cho các bạn, truyện mang tên vợ cũ quay lại tổng tài biết sai ebook, hoặc mọi người vẫn có thể tìm được truyện bằng những cụm từ sau vợ cũ quay lại tổng tài biết sai phần 2, vợ cũ quay lại tổng tài biết sai review. Truyện vợ cũ quay lại tổng tài biết sai ebook thuộc thể loại ngôn tình, hiện đại, ngược trước sủng sau, và sẽ có Happy Ending. Những bạn nào tim quá yếu thì có thể cân nhắc trước khi đọc, vì truyện không thuần sủng, phải trải qua cảm giác ngược lại ngược xuống, khiến bạn ức chế, đau lòng mới đến phần ngọt ngào. Hiện truyện vợ cũ quay lại tổng tài biết sai ebook đã được hoàn thành với tổng số chương là 540 chương. Nhân vật nữ chính tên là An Nhiên, cô có đôi mắt bồ câu, sóng mũi dọc dừa, đôi môi căng bóng, có thể nói là đạt chuẩn tất cả tiêu chuẩn của cái đẹp, tất cả kết hợp lại rất hài hòa, khuôn mặt cô hiện lại cực kỳ hoàn hảo, cộng thêm nụ cười tỏa nắng khiến ai cũng khó rời mắt khỏi cô được. Còn nhân vật nam chính tên là Cố Thiên Tuấn. Năm cô 21 tuổi, vào ngày cô tốt nghiệp đại học thì người chồng của cô lại ban cho cô một ân huệ mà cô không hề muốn. Dù biết cô yêu anh nhưng anh vẫn hỏi cô muốn gì ở anh, cô thành thật nói cô muốn anh, nhưng đáp lại cô lại là khuôn mặt lạnh lùng và những hành động quá đáng, tàn nhẫn. Anh xé toạc quần áo của cô, áp sát cô vào tường làm chuyện mây mưa, dù cô phản kháng và không chấp nhận nhưng anh vẫn tiếp tục hành vi có thể nói là phạm tội cưỡng hiếp của mình. Dù là vợ chồng nhưng nếu vợ không đồng ý mà chồng vẫn làm thì vẫn cấu thành tội. Kết hôn với Cố Thiên Tuấn một năm, anh chưa từng chạm vào cô khiến cô đau khổ và cô đơn. Hôm nay, khi thân mật với anh, đây là chuyện mà trước giờ cô luôn mơ ước nhưng cảm giác sao lại khác với những gì cô tưởng tượng như vậy. Nó không những mang đến nỗi đau về thể xác mà còn hành hạ tinh thần của cô. Sau khi trải qua sự đau đớn An Nhiên cô mới nhận ra rằng một năm nay hôn nhân của họ không hề có tình cảm gì cả, chồng cô chưa từng yêu cô, đây là một chuyện không hề có ý nghĩa, nếu thật sự có ý nghĩa thì nó chỉ đối với cô mà thôi. Hôn nhân này đối với anh như là một con cờ, cô như một con tốt để anh lợi dụng, anh lợi dụng triệt để, dùng cô để cướp lấy quyền điều hành của công ty bố mình, đuổi người mẹ kế với người em trai đi. Sau khi để đạt được tất cả mục đích của mình thì không chần chừ mà tổn thương cô, ly hôn với cô. Sau khi ly hôn với cô thì nhanh chóng khua chiêng múa trống cưới vợ khác về, cô ta tên là Chu Mộng Chỉ, nhưng có lẽ vì nghiệp quật nên cả năm vẫn chưa nghe tin cô ta có thai. Bốn năm trước cô đã rời thành phố có anh để đi nơi khác, nhưng bốn năm sau vì công việc của mình mà phải quay lại thành phố mang lại bao nhiêu vết thương lòng cho cô. Điều cô lo ngại nhất lúc này là chồng cũ sẽ biết được chuyện con trai của cô và giành mất đứa con của mình. Nhưng vì công việc cô không thể đi không, chuyện cô có thể làm là an ủi bản thân, thành phố lớn như thế này làm sao có chuyện trùng hợp gặp được anh. Nhưng chuyện gì càng sợ càng đến, cô đến một buổi tiệc cùng cấp trên để bàn chuyện công việc, không may thay cô lại gặp được người cô không muốn gặp nhất, còn có người vợ mới của anh ta là Chu Mộng Chỉ, ngoài ra còn có một người khác là quản gia của biệt thự tên là Chu Hán Khánh. Tình cảnh lúc cô gặp họ là ở nhà vệ sinh, cô nghe thấy giọng nói quen thuộc cùng với giọng nôn của một người phụ nữ, vì Chu Mộng Chỉ cảm thấy cơ thể không khỏe đã khiến Cố Thiên Tuấn lo lắng nhưng còn một người cũng mang biểu cảm rất lo lắng cho cô, đó chính là quản gia của nhà họ Cố cũng đi chung với họ. Nghe tới đây, hẳn các bạn cũng thấy điểm đáng ngờ rồi nhỉ, đúng vậy, người quản gia này có quan hệ lén lút với Chu Mộng Chỉ, họ biết nhau từ nhỏ, anh là người hứa hẹn sẽ bảo vệ cô đến hết cuộc đời. Có thể nói cô vợ mới này của Cố Thiên Tuấn đang bắt cá hai tay, một bên là người quản gia cực kỳ yêu cô, hứa hẹn bảo vệ yêu thương cô cả đời, chấp nhận hy sinh tất cả vì cô, dù đau khổ khi nhìn cô ân ái với người đàn ông khác vẫn đồng ý ở bên cô. Một bên khác là người chồng giàu có và quyền thế có thể chu cấp nuôi sống cô còn rất yêu thương cô. Và chuyện gì đến cũng đến, họ chạm mặt nhau, đối mặt với cô, anh cảm thấy áy náy vì cảm thấy năm đó mình có lỗi với cô, cô cũng không hề lấy một đồng nào từ gia đình anh, ngược lại cô đầy căm hận đối với anh, kể cả nhìn cũng không muốn nhìn thêm một giây nào nữa. Sống trên đời không ai là không sai cả, chắc chắn sẽ có chuyện khiến chúng ta hối hận muốn sửa lỗi, nhưng những thứ đã xảy ra trong quá khứ không thể thay đổi được, hối hận là cảm giác không bao giờ có thể thoát khỏi. Người chồng trước đây lạnh lùng tàn nhẫn với cô, là một tổng tài bá đạo chính hiệu bây giờ lại cúi đầu nhận lỗi, nói là hối hận vì những chuyện đã làm, hi vọng cô có thể quay lại? Liệu tình huống của bộ truyện sẽ tiếp diễn như thế nào, hãy cùng đọc truyện vợ cũ quay lại tổng tài biết sai ebook để biết nhé! “Khốn kiếp, cái gì thế này?!” Chu Minh Phong hốt hoảng trừng mắt lên, đạp phanh như điên. Nhưng xe vẫn lao đi với tốc độ chóng mặt, càng lúc càng nhanh, giống như mũi tên bắn ra vậy, lao đến đầu cầu. Xe cộ trên cầu qua lại rất nhiều, Chu Minh Phong cố gắng điều khiển vô lăng để kiểm soát phương hướng, nhưng không kiểm soát nổi, xe ông ta sắp lao vào một chiếc xe tải chở hàng to. Chu Minh Phong trợn mắt, dùng hết sức xoay vô lăng, chiếc xe lập tức đâm vào hàng rào bảo vệ ở trên cầu. Do tốc độ xe quá nhanh, quán tính quá lớn, chỉ nghe một tiếng “rầm”, chiếc xe đã đâm vỡ con lươn, đống đổ nát trước mắt rơi xuống sông. Mặt sông bắn nước tung tóe cả lên, xe của Chu Minh Phong cũng rơi ùm xuống rồi từ từ chìm xuống. Khi Chu Minh Phong đập vào con lươn thì đã bị đụng tới máu me khắp người, ông ta rơi xuống sông còn bị kẹt trong xe không cử động được. Chu Minh Phong đau đớn khắp người, mở miệng rên rỉ thì bị dòng nước bẩn của con sông tràn vào miệng. Vừa đau đớn vừa ngạt thở, khiến cả cơ thể của Chu Minh Phong cong vặn lại, ông ta trừng mắt lên, lộ rõ tròng trắng thê thảm, bụng đã trương phình vì uống nước sông, máu không ngừng từ vết thương chảy ra, nhuộm đỏ một mảng nước sông, rồi lại nhanh chóng bị xối đi. Chu Minh Phong cho đến giây phút cuối cùng vẫn không dám tin, ông ta lại chết như vậy, ông ta vẫn còn chưa tiêu hết tiền trong tay, vẫn chưa thể làm gì thì làm, ông ta không cam tâm, ông ta không cam tâm! Chu Minh Phong cứ như vậy không can tâm mà chìm xuống đáy sông, nước tràn vào xe đẩy thi thể của ông ta ra khỏi xe, sóng cả từng cơn dưới đáy sông, cũng không biết sẽ đẩy thi thể này về đâu… Lúc này, xe cộ trên cầu hỗn loạn, âm thanh đạp phanh, tiếng khóc đan xen nhau. “Cô ơi, phía trước có tai nạn xe! Hay là chúng ta đi đường khác đi!” Tài xế taxi tận mắt chứng kiến tai nạn dừng xe lại, lo lắng nhìn Chu Mộng Chỉ. “Không cần đâu, cứ đến công ty Tô Thị đi.” Chu Mộng Chỉ ngẩng đầu lên cười nham hiểm Cái xe đó, chính là trước khi Chu Mộng Chỉ gặp Chu Minh Phong, đã mua lại từ một người lạ, phanh xe đương nhiên hư rồi. Sao cô ta có thể tốt bụng tặng xe cho Chu Minh Phong chứ, từ lúc cô ta hiểu chuyện thì đã muốn ông ta chết đi cho xong rồi! “Được.” Tài xế taxi gật đầu, sau đó quay đầu lại. Tâm trạng của Chu Mộng Chỉ rất tốt, cô ta gỡ kính râm ra, nhìn xe cộ ngoài đường, trong lòng vui sướng Chu Minh Phong, để ông chết như vậy là còn nhẹ đấy! Sau kiếp nạn ngồi tù mười mấy năm, ông vẫn độc ác như thế! Nên ông cứ ở dưới đáy sông muôn đời cho cá rỉa thịt đi! Chu Mộng Chỉ làm xong việc vui vẻ về công ty Tô Thị, khi vừa tan làm Chu Mộng Chỉ lại về sớm như chốn không người. Chu Mộng Chỉ về đến biệt thự Cố Thị, vừa bước vào đã thấy chị Lý đã chạy đến “Thưa mợ, lúc mợ đi làm, cậu Chu Hán Khanh có gọi điện cho mợ mấy cuộc, nhưng vẫn không được, nên đã gọi vào máy bàn, còn dặn tôi, khi nào mợ về phải gọi lại cho cậu ấy ngay.” “Chu Hán Khanh?” Chu Mộng Chỉ cau mày, không phải anh ta vừa đi một tuần thôi sao? Trong thời gian ngắn như vậy sao lại gọi điện thoại cho mình chứ? Chuyện này mà để Thiên Tuấn biết được sẽ lại không vui! “Tôi biết rồi!” Chu Mộng Chỉ bực mình phản ứng rồi lên phòng ngủ lầu hai. Nhẹ nhàng đóng cửa lại, Chu Mộng Chỉ vừa mở điện thoại, lập tức có mấy tin nhắn thông báo đến. Chu Mộng Chỉ thở dài, cô ta tắt máy vì không muốn ai quấy rầy kế hoạch của mình, không ngờ trùng hợp Chu Hán Khanh lại gọi điện cho mình vào hôm nay. Chu Mộng Chỉ cầm điện thoại ngồi dựa vào tường, gọi cho Chu Hán Khanh. Điện thoại vừa reo lên một tiếng là Chu Hán Khanh đã bắt máy lên, “Mộng Chỉ?” “Ừ!” Chu Mộng Chỉ gật đầu, “Anh gọi điện thoại cho em có việc gì?” “Mộng Chỉ, anh đã suy nghĩ mấy tuần rồi, cảm thấy vẫn nên nói chuyện này cho em biết, nhưng em đừng kích động, người đó sau khi bị anh uy hiếp thì không dám làm gì nữa rồi.” Giọng của Chu Hán Khanh có chút do dự. “Anh nói đi.” Chu Mộng Chỉ gật đầu, bây giờ Chu Minh Phong đã chết rồi, còn gì có thể khiến cô ta kích động nữa! “Thực ra, Chu Minh Phong, ông ta đã ra tù rồi.” “Ừ, em biết rồi.” “Em biết sao?” Chu Hán Khanh hoảng hốt, “Sao em lại biết?” “Ông ta đến thành phố H tìm em rồi, còn uy hiếp em đòi tiền.” . Đọc thêm 𝙣hiề𝒖 tr𝒖𝐲ệ𝙣 ở ( ТrU mТr𝒖𝐲e𝙣﹒VN ) “Sao lại có thể như vậy? Sao ông ta lại biết em ở thành phố H?” Chu Hán Khanh nghiến răng, vậy ra những lời nói hôm đó của mình, Chu Minh Phong đều để ngoài tai, con người này, tuyệt đối không thể để yên được! “Mộng Chỉ, em đừng sợ, anh sẽ đến thành phố H ngay, anh sẽ giúp em giải quyết ông ta! Tuyệt đối không để ông ấy quấy rầy cuộc sống của em, anh...” “Không cần đâu!” Chu Mộng Chỉ nhàn nhã khẩy móng tay, “Em đã giết ông ta rồi.” “Giết rồi?!” Giọng của Chu Hán Khanh lên cao, “Mộng Chỉ, chuyện lớn như vậy sao không thương lượng với anh? Tay của em không được nhuộm máu!” “Anh tưởng em muốn nhuộm máu của Chu Minh Phong sao?” Chu Mộng Chỉ cười khẩy, “Thở chung không khí với ông ta thôi mà em đây đã buồn nôn rồi! Nhưng bây giờ thì tốt rồi, cuối cùng ông ta cũng chết rồi...” “Nhưng làm sao ông ta tới thành phố H? Lại còn biết tìm em nữa?!” Thái dương của Chu Hán Khanh đau nhói, anh ta cảm thấy chuyện này không hề đơn giản! “Về việc này em còn định hỏi anh đấy!” Chu Mộng Chỉ kích động ngồi dậy, “Chu Minh Phong không những biết em ở thành phố H mà còn biết em làm việc của Tô Thị, ngay cả số di động và điện thoại bàn cũng biết!” “Sao có thể như vậy!” Chu Hán Khanh sững sờ, “Làm sao ông ta có những thông tin này?” “Anh hỏi em, em hỏi ai đây?!” Chu Mộng Chỉ nói xong thì hỏi lại với giọng nghi ngờ, “Tại sao lại trùng hợp như vậy, anh vừa về quê, Chu Minh Phong lại ra tù, còn nhanh chóng có được thông tin của em, rồi lại chạy đến thành phố H tìm em uy hiếp! Tính ra thì chỉ có một mình anh biết rõ sự tồn tại của Chu Minh Phong thôi!” “Mộng Chỉ, em nghi ngờ anh?” Chu Hán Khanh lắc đầu, “Bao năm nay anh đối với em thế nào, lẽ nào em không biết sao?” “Em biết là trước đây anh đối xử với em rất tốt, nhưng bây giờ thì em không biết!” Chu Mộng Chỉ dừng lại một chút, hỏi, “Chu Hán Khanh, có phải là anh hận em đuổi anh đi, nên mới tìm Chu Minh Phong, muốn kéo em cùng anh trở về cuộc sống dưới đáy xã hội không?!” “Mộng Chỉ, em không được nghĩ anh như vậy!” Chu Hán Khanh có chút kích động, bất luận là phấn đấu làm việc ở công ty Cố Thị hay là nhẫn nhịn trước mặt Cố Thiên Tuấn và tất cả sự nhún nhường thì đều là vì Mộng Chỉ cả! Nhưng hôm nay Mộng Chỉ nói những lời này, thật khiến cho Chu Hán Khanh cảm thấy tấm lòng bao năm nay của bị làm nhục một cách trắng trợn! Cả người An Điềm lập tức căng cứng, nhưng rồi vẫn quay sang nhìn Vương tổng nở nụ cười không tự nhiên, xem như đã âm thầm chấp nhận hành vi tổng rất hài lòng với biểu hiện của An Điềm, bèn dịch sát cả người vào cô rồi nhìn cô nói “Hôm nay cô An có thể nể mặt tôi mà đến đây, tôi rất vui!”“Cảm ơn Vương tổng, có thể gặp được ông mới là vinh hạnh của tôi.” Gương mặt An Điềm hiện rõ vẻ lấy lòng, tuy bình thường cô rất ghét dáng vẻ này.“Ha ha ha, cô An thật đúng là biết nói chuyện.” Vương tổng thích thú đưa tay xoa xoa cái đầu hói một nửa của mình, sau đó nhìn về một góc phòng rồi nói, “Cô An à, hôm nay tôi cũng không để cô uổng công đến đâu. Lần trước tôi đã bảo với cô là sẽ giới thiệu vài khách hàng lớn cho cô, kìa, ở bên kia đấy!”Vương tổng nói xong liền hất hất cằm tỏ ý bảo An Điềm nhìn về phía cuối ánh đèn trong phòng lúc này quá mờ ảo, An Điềm chỉ có thể nhìn thấy một người cao to đang vắt chân ngồi ở phía ấy uống rượu một mình.“Khách hàng này tôi đã hẹn mấy lần rồi, hôm nay mới đồng ý gặp mặt đấy. Hôm nay chỉ cần cô tóm được anh ta thì đừng nói là có thể hợp tác với công ty tôi mà thậm chí tài nguyên của cả thành phố H sẽ mặc cho cô lựa chọn!”Tuy rất không muốn An Điềm vừa đến tay mình là phải đẩy đi thế này, nhưng dù sao ông Vương cũng là người kinh doanh, chỉ cần có thể lấy lòng được nhân vật lớn thì sau này sẽ có thể có được những cô gái còn tốt hơn cả An Điềm! Hôm nay Vương tổng đã phái rất nhiều cô gái đến tiếp cận nhưng đều không thành công, thế nên lúc này ông đặt toàn bộ hi vọng vào An tổng nghĩ như thế bèn cầm li rượu đưa ra trước mặt An Điềm nói “Thành bại hôm nay đều ở cô An cả đấy! Chỉ cần cô tóm được anh ta thì tất cả những việc còn lại cô hoàn toàn không phải lo nữa!”An Điềm nhìn li rượu trong tay Vương tổng, mím môi rồi lặng lẽ nhận lấy. Cô đứng dậy, cố gắng nở một nụ cười rồi nhẹ nhàng bước qua.“Chào anh, tôi mời anh một li được không?” An Điềm cầm li rượu bước đến bên cạnh người đang ngồi một mình ấy.“Không có hứng thú!” Cố Thiên Tuấn cầm li rượu của mình nốc sạch rồi lạnh lùng trả lời. Do Lâm Kính Trạch đã bàn với anh là muốn tiến vào ngành thiết kế quân phục, mà Vương tổng này lại là nhà cung ứng vật liệu may mặc lớn nhất thành phố H, quan hệ rộng rãi, thế nên Cố Thiên Tuấn sau khi bị Lâm Kính Trạch nài nỉ mấy lượt mới đành miễn cưỡng đồng ý ăn một bữa cơm với Vương ăn cơm xong, Vương tổng lại đề nghị đi giải trí một chút, Lâm Kính Trạch vừa nghe đã lập tức nhận lời, Cố Thiên Tuấn đành phải theo Lâm Kính Trạch đến mà Lâm Kính Trạch chưa ngồi chơi bao lâu đã bỏ về để đi hẹn hò với cô gái khác, để mặc anh ở lại đây uống rượu một mình. Anh đang định không chờ Lâm Kính Trạch về nữa, uống hết li rượu này sẽ đứng dậy cáo từ, ai ngờ đúng lúc này lại xuất hiện một cô gái không biết điều muốn tán tỉnh anh!Còn An Điềm nghe thấy giọng nói ấy liền lập tức cau mày, giọng nói này quen thuộc quá! Dường như cô đã nghe thấy ở đâu rồi!Trong lòng đầy thắc mắc, An Điềm cố dựa vào ánh đèn mờ ảo từ từ quan sát Cố Thiên Thiên Tuấn thấy cô gái này vẫn chưa chịu bỏ đi thì liền khó chịu ngẩng đầu mắt vừa nhìn nhau, trong đầu hai người lập tức bật ra một câu hỏi giống nhauSao lại là anh ta?Sao lại là cô ta?Cố Thiên Tuấn trong lúc kinh ngạc đã mau chóng quan sát An Điềm một lượt, bộ váy đen bó sát và đôi giày cao gót màu bạc đã giúp cô khoe hết những nét quyến rũ trên cơ thể ha, ăn mặc hở hang thế này, An Nhiên à, cô rốt cuộc đang muốn làm gì thế?Cố Thiên Tuấn nheo nheo mắt, dùng ánh nhìn sắc bén nhìn thẳng vào mặt An mái tóc bồng bềnh là một gương mặt trắng trẻo, đôi mày cong vút được kẻ kỹ lưỡng, đôi môi đỏ căng mọng hệt như màu của li rượu vang trong tay Thiên Tuấn khẽ cau mày, anh không thể tin được một An Nhiên từng trông như một cô bé nay lại có được gương mặt sắc sảo thế này, đặc biệt là đôi mắt của cô, thật sự quyến rũ đến mức khiến anh có hơi không thể rời Cố Thiên Tuấn cứ nhìn mình chằm chằm, nụ cười của An Điềm lập tức trở nên sượng sùng, tại sao mình lại gặp Cố Thiên Tuấn ở đây chứ? Anh ta không phải nổi tiếng là người đàn ông đàng hoàng sao? Bây giờ đã muộn rồi, anh ta đáng lẽ phải ở biệt thự với người vợ bệnh tật của mình mới phải chứ! Sao lại ra đây trăng hoa thế này?Xem ra Cố Thiên Tuấn hoàn toàn chẳng phải là kẻ chung thủy với vợ như người ta vẫn hay đồn đại! Cộng với dáng vẻ ngạo mạn này của anh ta đúng là ngàn năm không đổi!Nhưng những chuyện này thì có liên quan gì đến cô chứ? Hai người họ từ bốn năm trước đã là những kẻ xa lạ rồi. Hôm nay cho dù cô có gặp lại anh thì chẳng qua cũng chỉ là một cô gái muốn được kiếm chác từ anh mà đã không thể né tránh thì chi bằng cứ đối diện vậy! Cô còn phải nuôi sống bản thân và An An, không có hơi đâu mà làm giá!Nghĩ đến đây, An Điềm lập tức điều chỉnh lại tâm trạng, cô lắc nhẹ li rượu trong tay rồi cười nói với Cố Thiên Tuấn “Cố tổng, đúng là trùng hợp!”Cố Thiên Tuấn không trả lời An Điềm, đôi môi anh hơi run run, anh đã từng nghĩ đến cảnh nếu gặp lại An Điềm, có lẽ cô sẽ bật khóc rồi mắng anh là đồ khốn kiếp, hoặc cũng có thể như hôm ở buổi tiệc, cô sẽ ngoảnh mặt bỏ đi Cố Thiên Tuấn thật sự không thể ngờ, An Điềm lúc này lại có thể mặt không biến sắc mà chào hỏi anh như vậy!“Cố tổng sao không nói gì thế?” An Điềm vẫn cầm li rượu tỏ vẻ thản nhiên như không, sau đó nói với Cố Thiên Tuấn, “Cố tổng, li rượu này là tôi mời anh, sau này công ty Tô Thị chúng tôi và cả Vương tổng đều mong sẽ được anh chiếu cố!”An Điềm dứt lời lập tức nâng li rượu lên định uống đúng lúc ấy thì Cố Thiên Tuấn lại đưa tay nắm lấy cổ tay gương mặt sắc bén của Cố Thiên Tuấn hiện lên một nét thắc mắc, An Nhiên ngây thơ ngốc nghếch trước đây sao lại thành ra dáng vẻ thế này?“An Nhiên... cô...”“Suỵt...” An Điềm đưa ngón tay thanh mảnh chặn trước miệng Cố Thiên Tuấn, cô chớp đôi mắt quyến rũ của mình rồi cười nói “Cố tổng, tôi đã không còn là An Nhiên của bốn năm trước nữa, bây giờ tôi là An Điềm. Chữ Điềm trong câu Điềm báo của ám muội và dục vọng’ ấy.”Cố Thiên Tuấn hoàn toàn không thể ngờ, An Nhiên, à không, là An Điềm, lại có thể trở thành dáng vẻ thế này! Là do năm xưa anh đã bỏ rơi cô nên mới khiến cô thành ra nông nỗi này ư?Năm xưa anh đã cho cô tiền đền bù li hôn rồi, là do An Điềm không chịu nhận thôi, chuyện này không liên quan đến anh!Tuy Cố Thiên Tuấn trong lòng cứ luôn viện cớ cho mình, nhưng tình cảm anh dành cho An Điềm thì đã có sự thay đổi.“Được rồi, hãy nể mặt giao tình trước đây của chúng ta mà uống với tôi li rượu này, để tôi còn có thể ăn nói với Vương tổng.” An Điềm không nhận ra vẻ thay đổi trên gương mặt Cố Thiên Tuấn, cô chỉ biết nhiệm vụ hiện giờ của mình là phải hoàn thành lời dặn của ông Vương, từ đó mới có thể quay về làm việc ở Tô Thị, còn những ân oán tình thù khác thì đều không quan trọng bằng việc phải kiếm tiền nuôi con Điềm lại nâng li rượu lên đưa ra trước mặt Cố Thiên Thiên Tuấn lạnh lùng chăm chú nhìn li rượu, sau đó ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt vô tâm của An Điềm rồi hỏi “An Điềm, cô đang cần tiền lắm sao?”

vợ cũ quay lại tổng tài biết sai